Cụ cụt hứng nhưng vẫn gỡ: ấy là tao đoán thế, mày xem, yếm áo chúng thẳng băng như tấm ván, của trên đã vậy thì cánh đồng dưới chắc cũng không phì nhiêu để xứng đôi với nhau thôi. Con Nụ chưa ngoáy lồn tiếp mà đôi co thêm với cụ: ừ mày nói vú bọn nó tẹt thì có lý, còn mày bảo vú lép thì lồn cũng xẹp thì phải xem lại. Lắm bà vú chẳng có gì mà lồn hé ra là ai cũng nhỏ dãi.
Đến phiên cụ hau háu hỏi dồn: mày đã biết ai như thế chưa mà nói chắc như cùi bắp. Con Nụ vênh mặt lên: chứ không ư, tao thấy rõ mười mươi mẹ tao chứ còn ai nữa. Thôi chết rồi, ai đời con bé còn đang ngậm buồi cụ lại đi khai tuốt lý lịch mẹ mình ra, nó đưa ngay bàn tay lên che miệng sảng sốt.
Cụ bắt được nguồn tin giá trị này nhưng vờ: có thế chứ, chắc là mày rình mẹ mày tắm nên thấy rõ. Chứ chó ai lại để lồn ra cho mày nghía, sau đó mày đi phao lên cho cả làng hay. Con Nụ thẹn quá, chỉ sợ cụ bép xép đem chuyện mẹ nó đi kháo cánh con trai thì nó mang tội bất hiếu vô biên.
Nó xí xóa bằng cách đu lại cổ cụ mà địt. Nó bảo cụ bóp hai vú nó đi, mục đích đánh trống lảng để cụ đừng nghĩ vớ vẩn đến lồn mẹ nó nữa. Cụ địt thì địt, nhưng trong đầu lại lảng vảng vừa chộp được món quà ngon sẽ xun xoe về nháy cụ cố sang “ thăm “ mẹ cái Nụ một lần. Cụ tưởng tượng chắc là cố ông thích lắm, sẽ khen cụ được việc. Còn cụ thì cốt ý tránh cho cụ bà một phùa được nghỉ xả hơi, và cụ sẽ có cơ hội sờ và bú ti cố bà bằng thích.
Con Nụ thấy cụ lơ đãng chẳng thúc buồi lên nữa thì hỏi: mày nghĩ gì thế, hay là mày lại đang ám ảnh… Nó tắc tị và thấy đắng ở cuống họng vì biết chắc mười mươi là cụ đang băn khoăn về lồn mẹ nó. Nó nghẹn ngào chẳng thiết quậy lồn nữa. Cụ phải ra vẻ hăng lên nên cụ khóa nghiến hai bên hông con bé và vứt uỳnh uỳnh lên khúc buồi cụ.