Thằng Cún đón mớ vải, len lén đưa lên mũi hít. Chả có mùi mẽ gì cả, ông cụ chỉ được nước tung tin đồn nhảm, nhưng lờ mờ nó thấy con bé đang nhứ lồn ra vỗ bành bạch như bảo: này lồn bà đây này, mày có thèm thì bà cho. Chưa chi thằng Cún đã nuốt ực ực đám bọt đang trào lên.
Cụ ông ngồi nghiệm lại thời cụ bằng tuổi thằng Cún bây giờ. Chao ơi, sao mà cụ “ nu “ thê “ nu “ thảm thế không biết. Được như thằng con cụ đã phúc, đằng này lại bơ bơ chẳng biết gì sất. Chỉ nhằng nhẵng bám gấu cụ cố bà là nhất, chả gì cụ cố cũng chiều cho cậu ấm sờ ti mà.
Cố ông cũng oai hùng ghê lắm, nhưng nội việc mồm năm miệng mười thì thua đứt cố bà. Lúc cố ông gọi cố bà “ nhờ tí việc “ thì cố bà răm rắp nghe theo, còn những việc khác thì đừng hòng nhé. Cố bà mà vạch vú ra cho con sờ thì cố ông có lôi thằng bé quẳng ra cũng chẳng nổi.
Cố ông một hai gắt toáng lên: bà cho nó vặt thế thì vú mớm còn ra quái quỉ gì nữa. Cố bà cũng cãi chẳng chịu thua: vú tôi chớ vú ông đâu mà xót. Cố ông cay lắm, nhưng đếch làm gì được. Thế là cụ hí hửng bò lên ngực mẹ mà bóp mà bú xào xào.
Cố ông đứng xem ức lắm, bố nó vú vợ tao mà nó mút, nó ôm thế kia thì có chết tao không. Vậy nên khi cụ ông nghịch mẹ no nê lăn quay ra ngủ, cố bà còn lo lăng xăng sau vườn, là cố ông vặt một cú vào bẹn thằng bé khiến nó khóc lặc lè thê thảm.