Con bé được bú vào, vít cao giò lên, vung vẩy chìa ra cho cụ liếm. Cụ lách lưỡi vào phía trong mỗi mu, nạo hết mớ nước bám ở đó, rồi hút cái chụt như người ăn ốc lể húp chất nước cốt. Con bé ríu cả người, nẩy cái lồn cho cụ sơi.
Trước nó còn nắm hai cổ chân cho cụ bú, nhưng lúc cụ cạp và nút lồn kêu chóc chóc thì nó nhột quá, phải buông tay ra mà chộp lên vú bóp phụ vô. Cụ ông thấy con bé nổi cơn dâm thì ghé luôn vai vào đón lấy hai giò nó và vắt ngược lên cạp mạnh từng đợt. Lồn con bé quậy tíu tít trong mồm cụ, nước khí dây đầy ra môi mép, cục thịt lồi bên trong bị khều mút kêu lách chách dễ thương làm sao.
Cụ bú dữ quá, cái lồn hết ê lại ẩm, hết nứng lại xìu, bủa bủa như sóng cuốn dạt dào làm cho con bé ngất ngư con tàu đi. Nó muốn vùng lên hất cái miệng tham lam của cụ ra mà cái lồn bị bó quá không thoát ra được, đành để cụ cà cụ cạp, rúc rúc như đỉa rúc vào lồn.
Cụ đang bú oàm oàm thì reo lên: thầy bắt được con cù đinh thiên pháo rồi. Và cụ nhỏm lên phun cái phụt vào bụng con bé. Leo ơi, cục gì mủn mủn như mủ, trắng đục như bánh canh, lầy nhầy như đàm. Con bé ghê cả người không dám chùi hất nó đi.
Cụ nghĩ bụng: sư chị, chả phải cù đinh hay mả mẹ gì đâu, đó chẳng qua là khí lồn chị bị lão nút sướng quá vón hòn lại một cục. Thế nhưng cụ chẳng hé môi, cứ để con bé sợ còn bú nút lại, chứ nói ra con bé rút lồn quách thì nước non gì nữa.