Phượng bước xuống giường bận quần áo ông Tâm còn tiếc rẻ thò tay bóp lồn nàng thêm vài cái nữa, Phượng đi nấu ăn, ông Tâm trở lại phòng mình nằm suy nghỉ ông thấy càng ngày ông càng xa sâu vào vòng tội lỗi khi cơn thèm muốn của thể xác đã qua đi thì lương tâm lại trổi dậy, ông đã sai lầm khi cuốn Tuân vào trò chơi nguy hiểm, cái địa vị kính nể của con ông đối với ông sẻ không còn nữa rồi ông sẻ ăn nói làm sao vơí Thanh khi chuyện vở lở, bao mhiêu ngang trái u uất cứ nôỉ lên bao nhiêu giải pháp đưa ra ông cũng không thấy áp dụng được, mệt mỏi ông Tâm chìm dần vào giấc ngủ, Thằng Tuân cũng giống như ba nó noa nằm ở trên giường mà thần trí trôi đi nơi nào, đụ được Phượng thích thật nhưng còn anh của nó, ba nó đã kéo nó vào tình trạng thật khó xử xoay qua nghiêng lại không cách nào dở được giác ngủ, lồm cồm ngồi dậy nó đi ra sau bếp định kiếm cái gì để uống.
Sau bếp ánh nắng chiều chan hoà nhìn Phượng đang sửa soạn buổi ăn tối cho gia đìng, ánh sáng chiếu xuyên qua bộ quần áo nàng đang bận trên người y như đang trần truồng trước mắt nó, tiến đến phiá sau nó vòng tay ôm lấy Phượng đặt một nụ hôn lên gáy nàng, hai tay Tuân thọc sâu vào quần bóp lồn Phượng
– Buông chị ra, để chị còn làm việc
– Không buông, chị cho em hôn chị em mới buống
Xoay người Phượng lại Tuân hôn ngay miệng Phượng, nàng há miệng ra ngậm lấy lưỡi của Tuân hai lưỡi đánh đánh vào nhau, cuộn lấy nhau như rắn, nước miếng của Phượng ngọt ngào như đường, Phượng thì thầm bên tai Tuân
– Sao em mạnh vâỵ vừa chơi chị xong băy giờ lại thèm nữa
– Tại chị đẹp và nhìn dâm quá đi, cho em coi lồn chị được không?
– Hồi nảy đã coi rồi bây giờ còn đòi coi nữa
– Ý anh muốn bú lồn em Phượng ơi
– Thôi tha cho em đi lồn em còn rát lắm anh đụ nữa chắc em chết để mai đi cưng
– cho anh bú cái, ngoan anh cưng
Phượng ngoan ngoản tuột quần ra, ngồi lên cái bàn ăn, thằng Tuân kéo cái ghế đến gần banh lồn nàng săm xoi, cái lồn đỏ ửng hai mép thịt ngoài chạy dài che kín cái lỗ banh hai mép thịt ra cái lỗ sâu hun hút phập phồng như đang thở chọt ngón tay vào trong nước lồn nhơn nhớt trơn tuột ngón tay cắm nghập dễ dàng, Phượng chận tay Tuân lại
– Nhẹ nhẹ thôi Tuân, lồn em còn rát lắm
– Ừ thì nhẹ cho anh liếm nó