Không hiểu sao hôm đó buổi sáng trôi qua thật nhanh chả mấy chốc giờ học buổi chiều đã hết, Phương thấy hồi hộp khi giờ hẹn với Đô phải nói là với bố con Đô đến, hôm nay thằng nhóc không đến trường chắc là ở nhà đã nói chuyện với bố nó rồi. Hai bố nhà này chắc là đang ở nhà suốt ruột đợi cô. Tèo cũng mất mặt không có trong suốt buổi học, nhưng với thằng này thì Phương chắc là nó mệt quá nên ngủ bù nếu cả thằng nhóc đó cũng có mặt thì mình phải tiếp một lúc ba người chắc lả người luôn. Phương mới nghĩ đến đó đã thấy nóng ran cả người hai mép lồn hơi giần giật, có đôi chút nước nước nhờn ứa ra
Địa chỉ mà Đô đưa cho Phương qủa là khó tìm mà cô thì chả dám hỏi đường ai nên khi Phương lần ra căn chòi nhỏ hai bố con Đô sống thì ánh sáng ban ngày đã tàn. Trong căn chòi nhỏ leo lét một chút ánh sáng đỏ đòng đọc hắt ra từ chiếc bóng treo giữa nhà. Đô đón Phương ngay ở cửa nó khoanh tay chào cô rất lễ phép đỡ lấy chiếc túi xách mà Phương mang theo cẩn thận treo vào chiếc móc góc nhà. Khi đã quen với thứ ánh sáng tù mù trong nhà Phương nhận ra ngồi đối diện với mình la một người đàn ông trông to lớn vâm váp chắc là bố của Đô
Đô vặn to ngọn đèn cho mọi người có thể nhình rõ nhau rồi ngồi xuống cạnh bố nó chủ động nói
“Bố đây là cô giáo con, cô Phương con đã nói với bố, còn đây là bố em, bố em là Kiên” Đô vừa nói vừa chỉ tay
Trái với vẻ cao to lực lưỡng người đàn ông có tên là Kiên tỏ ra rất dút dát mãi anh ta mới nói một câu lí nhí Phương phải chú tâm mới nghe rõ
“Chào. . . chào cô. . . . cô. . . . ”
“Tên tôi là Phương “ Phương nói đỡ cho anh ta
“Cô Phương “ Kiên gật gật cái đầu to của anh ta vẻ bối rối
“Bố, con đã nói với cô Phương “ Đô chỉ tay vào Phương nói thật chậm “ Đã nói với cô chuyện của bố, cô đã đồng ý vậy bố cứ địt cô đi “
Thấy thằng bé nói thẳng tưng ra vậy làm cả Phương và Kiên đầu cảm thấy ngại ngùng ngượng nghịu, cả hai cứ nhìn nhau không ai nói gì
“Sao thế bố chả phải bố luôn mong có một cái lồn để chơi sao “ Đô cảm thấy sốt ruột giật áo bố nó thúc giục
“Im lặng con nít biết gì “ Kiên mắng thằng nhóc rồi quay sang Phương nói nhỏ “Chắc cô cũng biết hoàn cảnh của tôi “
“Vâng cháu nó cũng nói với tôi “
“Cô đồng ý thật chứ “ Kiên nói đầy ngập ngừng
“Vâng “Phương cúi mặt thẽ thọt
“Thôi hai người đừng lòng vòng nữa con chờ sốt cả người lên đây này “ Đô la toáng lên “cô ơi cởi quần áo ra đi em đóng cửa rồi “
Phương quay người đi lần tay gỡ từng chiếc cúc trên chiếc áo đang mặc, cả hai bố con Đô lặng người ngắm từng phần thân thể trắng nõn nảy nở của cô phơi ra dưới ánh đèn mờ áo. Đến khi chiếc quần lót miếng vải cuối cùng trên người Phương được trút bỏ cô quay người lại đối diên với hai đôi mắt một già một trẻ đang hau háu nhìn cô như muốn bốc lửa