Nhìn gian phòng xinh xinh em thích vô cùng, chiếc giường Hồng Kông trải ra trắng êm ái, đặt trếch về phía trước như mời mọc tân nhân, góc phải là chiếc tủ đứng sơn verni trắng, có gương soi. Một bàn trang điểm thật mỷ thuật đặt cạnh giường, trên bàn phấn son, nước hoa đầy đủ thứ.
Bên hông tủ là chiếc bàn rộng bọc da cáo màu xanh lá mạ đậm, có lẽ là bàn viết của chàng, trên đó đầy những quà cưới bọc giấy bóng loáng.
Đầu giường có để sẵn cho em một bộ quần áo trắng tinh, được ủi gọn ràng cẩn thận. Em nhẹ nhàng trút bỏ chiếc áo dài trắng và choàng một bộ áo ngủ, nhìn vào gương soi em mỉm cười với em. Chiếc áo cánh ngắn, tay may rộng, cổ để hở che đậy
Vừa nhột nhạt vừa khoan khoái. . . Đôi môi khuôn mặt ấm áp của chàng đang áp vào ngực em, nó đang muốn gì hơn là những chiếc hôn. . .
Em hồi hợp quá chừng! Hay phút quyết định của đời con gái đã đến với em rồi chăng ?
Em đang ngơ ngẩn với những ý nghi hôn tạp, thì tay chàng đã lấn vào áo em rồi, nhè nhẹ tiến dần, lên đôi vú san cứng của em, tay mân mê se đầu vú. Thật em thấy rồn rộn và hồi hộp hết sức, vừa thẹn vừa lo, em xô tay chàng ra, lòng bàng hoàng. . . thì chàng đã ôm gọn em vào lòng âu yếm bảo:
Em yêu đừng sợ, hôm nay là ngày sung sướng nhất của đời chúng ta. Lát nữa đây anh sẽ làm cho em đê mê sung sướng. Anh sẽ dần dắt em vào tột đỉnh ái ân. Nhưng em ráng kiên nhẫn chịu đau một tí nhé.