Thằng nhỏ cúi mặt, nhưng rồi cũng phải khai thiệt.
– Em theo con nhỏ ở Gia Long, tụi nó ghen .
– Thì ra là vậy, cô không mét với Hiệu Trưởng đâu, nhưng em phải cẩn thận sau này.
– Cô ngâm dùm em bộ đồ nha, nghỉ mệt xong em giặt, chứ máu me tùm lum như vậy, má em biết.
– Em cởi ra, đưa đây cô giặt cho.
Tẩy sạch máu, giặt bộ đồ đem phơi xong, Thiên Trang vô bếp nấu cơm làm đồ ăn.
Ngồi nghỉ đợi thằng học trò thức dậy ăn cơm, cô Thiên Trang có một cảm giác vui vui, hồi nào giờ phòng cô đâu có con trai nằm ngủ, nhìn thằng nhỏ đấp mền ngái ngủ, cô thấy ấm áp cả căn phòng, có hơi ấm đàn ông căn phòng như có sinh khí mới. Thấy chiếc mền tuột xuống đất, cô bước lại kéo lên, nhìn chiếc quần tiều đang dựng cột buồm, cô đỏ mặt quay chổ khác, cái thằng quỉ sứ, bị đánh gần dập mật mà ngủ còn mơ chuyện bậy bạ. Nhìn mắt nó nhắm nghiền hơi thở đều đặn ngủ sai sưa, Thiên Trang yên dạ, hỏng biết cái đó lúc cứng lên hình thù ra sao ha, trong sách vẽ … hổng biết có giống hôn, tò mò cô qùy xuống thò hai ngón tay vén nhẹ ống quần ngó vô trong, nhìn con cu gục gặc cái đầu đỏ ao Thiên Trang nóng bừng lên mặt, ngoài đời nó còn trông dữ dằn hơn hình vẽ trong sách nữa, dữ dằn mà dể thương hơn nhiều, cô ngẫm nghĩ, phải chi mình có một con cu như vầy để sờ mó nắn bóp vuốt ve ha, mình bắt nó …, rồi …, rồi nó phải …, càng nghĩ cô càng khó thở. Bên trong cái vỏ bọc khô khan khó chịu, Thiên Trang có một nội tâm phản kháng với quan điễm trai gái cổ xưa, nhìn thằng nhỏ cô nhớ tới quyển tiểu thuyết Vòng Tay Học Trò đang đọc dở dang, mê tiểu thuyết nên Thiên Trang thấy thèm cái hiện tại đang ngủ yên lành trên sa-lông nhà cô, tim đập mạnh má nóng bừng cô đắn đo quyết định…