o 0 o
Tay xách bó rau, tay cầm cục thịt, Thiên Trang rảo bước về nhà.
– Đụ má mầy, dám giựt bồ tao hả.
Tiếng chửi thề inh ỏi, rồi tiếng ấu đả ạch đụi làm giựt mình cô giáo, quay lại nhìn cô thấy một đám ba bốn thằng đang hè nhau đánh một. Không biết chuyện gì, cô đứng lại xem, chừng thằng nhỏ bị đánh phá vòng vây tháo chạy, cô mới nhận ra được thằng học trò có mấy tấm hình làm cô mất ngủ cả đêm. Chạy tới gần chổ cô, nó quị xuống máu me đầy mình, co mình ôm đầu nó hứng chịu những cú đá dã man. Chịu không nổi, cô giáo xông vào can thiệp, chụp tay một thằng cô đá mạnh vô bụng thằng thứ hai, … bằng mấy ngón võ Bình Định đơn sơ nhưng điêu luyện, chẳng mấy chốc cả ba thằng ôm đầu tháo chạy, bỏ lại thằng Tường nằm lăn lộn một mình giữa đường nhựa. Lúc này trong xóm đã có một vài người chạy ra, định kêu xích lô chở nó vô nhà thương, thằng nhỏ chợt tỉnh, thều thào:
– Đừng vô nhà thương cô, em không muốn làm phiền má em phải lo lắng.
– Em bị đánh nặng lắm, phải vô nhà thương mới được.
– Đừng cô, em xin cô mà.
Chìu ý nó, cô cùng hàng xóm dìu thằng nhỏ vô nhà cô nằm nghỉ.
Lau rửa vết thương cho thằng nhỏ xong, cô cho nó uống hai viên trụ sinh đề phòng mấy vết thương nhiễm trùng, cũng may chỉ có vài vết nhỏ nhỏ, biểu nó nằm nghỉ cô chuẩn bị nấu cơm.
– Cô ơi ?
– …
– Cô đừng nói cho má em nghe nha, em không muốn bả buồn.
– Mà chuyện gì vậy ?