Rồi thằng anh rể ngoái ngoái cái đít nhè nhẹ, … nhè nhẹ …, rồi …, một nè …, hai nè …, ba nè …, bốn nè …
Mà con cu thằng này cũng có hạng thiệt, con nào lần đầu tiên mà gặp nó chắc đau ná thở luôn, để coi thằng này được chục cái hông, năm nè …, mười nè …, mười lăm nè …, hai mươi nè …ý, được cả trăm rồi mà nó vẫn chưa ra, thằng này “có nghề” bẩm sinh đây, thôi nằm im để nó chơi cho đã, chút nữa khỏi cần kiếm anh Năm Nhiều làm “sái” nhì.
Con Hồng đâu có biết thằng Tài bị tức dái hồi sớm, bây giờ cái đầu vừa lo lắng vừa suy nghỉ lung tung, nên con cu cứng ngắt mà cái đầu đâu có nứng, làm sao ra được, chơi dai là phải rồi.
Sao chơi nãy giờ mà vẫn chưa ra cà, chắc phải đổi kiểu quá, để coi “vác chài qua núi” chắc cái đùi ếch này là cái chài đây, vác thì vác, nghiêng mình qua một chút coi mậy, …, “chó nhảy đòi ăn” chắc là vầy, cái đít con nhỏ này bóng lưởng tròn trịa quá ta, …, thôi mệt rồi, hỏng kiểu cọ gì hết, ôm nó vừa nắc vừa nghỉ mệt luôn.
Nghỉ ngợi lung tung, hơn nữa tiếng đồng hồ thằng Tài quần con Hồng tơi bời hoa lá, tiếng rên hừ hự của con nhỏ giờ đây mới thiệt tình không chút giả dối màu mè, đến chừng bắn được dòng tinh khí uẩn uất từ trưa tới giờ thằng Tài mệt muốn đứng tim, nó gục xuống mình con Hồng thim thiếp.