Thằng Tòng vừa đứng dậy cởi lẹ cái quần dài thì con Hân mở mắt, đưa tay nắm chặc ngọn “nhất dương chỉ” lúc này đang vận dụng đến 12 thành công lực dương cung thẳng băng.
– Ngoài này chơi không có “đã”, lỡ ai bước vô bực mình lắm, anh theo em vô phòng trong đi.
Tay vẫn nắm chặt con cu, Hân kéo thằng Tòng vô phòng trong, khóa chặt cửa lại.
Phòng ngủ của Hân trang hoàng rất thanh lịch, ánh đèn vàng yếu ớt hòa cùng màu xanh nhạt rất dịu mắt, phòng treo đầy tranh chân dung các diển viên điện ảnh Pháp, sát góc là chiếc giường nệm trải “ra” trắng tinh – bãi chiến trường của trước giờ khai pháo. Ôm hôn thằng Tòng âu yếm rất đúng “gu” Tây, Hân thỏ thẻ:
– Anh Tòng chơi có dai hông, em không thích loại con trai “nửa đường hạ mã” đâu à nha.
– Chỉ sợ lát nữa em năn nỉ ỉ ôi xin tha thôi; hồi nào tới giờ anh chưa từng “gãy gánh giữa đường” bao giờ, tối nay em chết với anh một cửa “tứ” rồi.
– Hổng biết ai chết trước à nghen, em thích chơi kiểu thôi, anh có rành hông vậy ?
– Anh rành như Hùng Cường vô sáu câu vọng cổ vậy, tối nay anh đụ em đúng 36 kiểu, chịu nổi hông ?
Ở đó mà 36, em đẹp như vầy tối nay anh phải chơi đủ 72 kiểu mới hết nứng cặt, Tòng tự đắc.
– Anh nè, bữa hỗm con bạn cho mượn một cuộn phim con heo, có cái màn “chuốt viết chì trong đêm tối” độc nhất vô nhị, đã lắm, em khoái quá chừng mà chưa có thử, tối nay tụi mình chơi thử nha.
– Cái gì mà là “chuốt viết chì”, là sao vậy ?
– Em biết anh không biết mà, vậy nè …, kiểu này dành cho con gái, anh chìu em trước nha, rồi anh muốn sao em cũng nghe lời hết, chìu em đi, rồi anh có muốn … em cũng chịu theo nữa.