Người con Linh thì cứ cà giựt theo từng cái khều của ngón tay thằng Paul, mông nó nhấp nhổm không ngừng mà miệng thì rên ư ử như chú mèo con. Con Linh không chịu nổi nữa hai tay ôm lấy cái đầu thằng Paul đẩy lùi xuống phía dưới bụng, mắt nó không nhắm mà cũng không mở, lim dim tận hưởng những khoái lạc thần tiên. Thằng Paul điệu nghệ, đưa lưỡi rà dọc theo hai mép lồn, người con Linh uốn éo vặn vẹo liên hồi, bất thình lình thằng Paul thọc sâu đầu lưỡi của nó vào lồn con Linh làm nó kêu thét lên một tiếng. _ Paul…. Paul…. anh làm em sướng quá. Thằng Paul rút chiếc lưỡi nó ra quét từ dưới lên trên làm con Linh cứ hẩy người cho đến khi thằng Paul hé miệng ngậm lấy cái mồng đốc con Linh mà nút thì con bé đã muốn điên lên thật sự, miệng nó kêu ú ớ, hai tay quơ quơ như bắt chuồng chuồng. Thằng Paul nó cũng đã nứng lắm rồi, nhưng nó thì lại không thích nhập cuộc liền, nó khoái vờn con gái như mèo vờn chuột, vờn đến khi nào mấy con nhỏ van xin thì nó mới chịu tha. Thằng Paul vẫn dùng chiếc lưỡi nhám xịt của nó mà rà thật nhẹ vào mồng đốc con nhỏ rồi giựt ra, nó cứ làm như thế vài lần làm cho con Linh thiếu điều khóc thét lên vì không chịu nổi nữa, hai tay nó nắm lấy đầu thằng Paul kéo ngược trở lên. Thằng Paul thừa biết con sò lông đang há to miệng chờ nó đút cặc vô, nhưng nó vẫn làm bộ chơi cái tình vờ, vẫn cứ hôn hít nơi mặt mũi con Linh đồng thời để con cu đen cứng như khúc củi của nó quậy nhè nhẹ xung quanh hai bên mép lồn đang ướt nhẹp của con nhỏ. Con cu to tướng, gân guốc nóng hổi của thằng Paul đụng tới đâu là nó tê điếng người tới đó, con Linh không nói nổi nữa, chỉ thở hổn hển và ầm ừ trong cuốn họng như chó gừ, thằng Paul thấy vậy kê miệng vào lổ tai con Linh mà hỏi nhỏ: _ Cưng muốn anh làm gì bây giờ. Con Linh trả lời giọng nhỏng nhẻo: _ Ghét anh quá, biết rồi mà còn làm bộ hỏi nữa. _ Ý anh là em muốn sài kiểu gì? Con Linh trả lời tiếp: _ Kiểu gì cũng được mà…. nhanh lên đi, ở đó mà cứ hỏi hoài hà…. Thằng Paul nghĩ thầm “chọc thêm một hồi nữa nó dám té đái ra vì nứng lắm à” thôi, chơi nó đại cho rồi…. Thằng Paul rề rề con cu của nó xuống và ấn nhè nhẹ vào giữa hai mép lồn làm con Linh hốt hoảng hai tay quơ quơ trong không khí, nhưng thằng Paul lại rút ra, mấy giây sau nó lại đút trở vô, lần này đầu khất của nó vừa nằm gọn trong âm đạo thì con Linh nhỏng cao lên, ý nó muốn là cho con sò lông của nó nuốt gọn khúc củi, nhưng thằng Paul thì lại rút trở ra, con Linh thấy đang được sướng thì lại bị rút ra nó nói: _ Anh à….. chơi đi anh. Thằng Paul mĩm cười nói: _ Làm vậy có sướng hong nè…. _ Em hỏng thích như vậy đâu, đút cu vô lại đi anh…. đút vô nhanh đi mà. Con Linh vừa nói vừa nhóng đít lên thì bất thình lình thằng Paul nhấn mạnh một cái sâu lút cán. Con Linh sung sướng vừa rên vừa nói: _ Đúng rồi, đã quá anh ơi! Thằng Paul hì hục nắc lia lịa, nó vừa nắc vừa nói: _ Cho em chết nè… đòi nè… chết nè. Như một cái máy, thằng Paul từ trên mà dập xuống con Linh từ dưới hẫy lên, tiếng phòm phọp hòa lẫn với tiếng sóng đập vào ghềnh đá làm hai đứa nó như lạc vào động thiên thai. Bà Hạnh ngồi thẩn thờ tay vẫn còn cầm cái điện thoại, tiếng người đàn bà bên kia đầu dây vẫn còn vang vang bên tai “bà kiếm nhà tôi có việc gì không?” Đã hai tuần nay không thấy ông Hùng ghé đến, bà Hạnh như điên lên, thể xác bà quen hơi hướng đàn ông từ năm bà mười bảy tuổi. Chuyện làm tình đối với bà còn cần thiết hơn cả chuyện ăn uống hằng ngày, nhịn ăn một hai ngày chỉ là chuyện nhỏ, nhưng vắng đàn ông một hai ngày là bà đã muốn điên lên, cái thân thể nẩy nở trọn vẹn của một người đàn bà ở lứa tuổi chưa tới ba mươi lăm, hình như lúc nào bà cũng ray rức đòi hỏi, không biết bao nhiêu cho đủ, vừa liệm người trong khoái lạc, vô buồng tắm trở ra là bà muốn…. tắt đèn làm lại, có lẽ vì vậy mà hết ông này rồi đến ông khác, họ đến với bà chỉ trong một thời gian ngắn là tự động âm thầm rút lui không kèn không trống. Mấy hôm nay, bà phone tới kiếm ông Hùng nhưng không gặp, mãi đến bữa nay mới nghe có tiếng bắt phone bà Hạnh mừng quýnh lên thì lại nghe có giọng người đàn bà trả lời. Bà Hạnh bẻ bàng, thầm nghĩ “có lẽ vợ ông ta mới từ Việt Nam qua”. Bà gác điện thoại trở lại chỗ cũ rồi nằm vật ra giường nghĩ ngợi lan man. Xét cho cùng thì bà Hạnh là một người đàn bà biết điều, bà chịu khó làm ăn, không thích mồi chài, bắt đại đàn ông, bà cũng không thích phá hoại gia cang người khác, nhưng cái máu dâm thì bà không bỏ được. Đó cũng đâu phải là lỗi của bà, tự trời cho vậy thì bà phải chịu vậy, chớ thật lòng nhiều khi bà cũng khổ sở với nó lắm. Mối tình với ông Hùng coi như đã chấm dứt, nhưng dư vị của những lần oằn oại dưới thể xác ông Hùng còn làm bà như muốn nổi gai ốc. Bà nhớ những lần làm tình bốc lửa của hai người, ông Hùng đã khéo léo đưa bà đến tuyệt đỉnh vu sơn đến độ bà không kiềm hãm được những tiếng kêu lên vì sung sướng. Càng nhớ, người bà Hạnh càng nóng giận lên, không chịu được nữa bà đi thẳng vào phòng tắm, trút bỏ y phục rồi ngâm mình trong làn nước mát. Bà cảm thấy đầu óc minh mẫn trở lại, tay bà vuốt chậm chậm từ cổ xuống ngực, bộ ngực mà bà vẫn tự hào là hỏa diệm sơn từ cái thời còn là học sinh trung học, đến nay thì du đã có con nhưng nó vẫn săn chắc, quyến rủ. Bà nhìn xuống dưới bụng, túm lông đen huyền như muốn trồi khỏi mặt nước, những lúc một mình trong phòng tắm, bà vẫn hay tỉ mỉ tỉa gọn gàng, chẳng thế mà bao nhiêu người tình của bà đã từng úp mặt vào hôn lấy hôn để. Đôi chân thoan dài như một biểu tượng cho sức mạnh tình dục mà bà đã có diễm phúc được trời ban cho. Bà Hạnh nhắm mắt lại miên man suy nghĩ. Chuyện trước mắt là bà phải kiếm gả nào để thay thế cho ông Hùng bây giờ đây? Bà Hạnh chạnh nhớ đến Thông, gã thanh niên mới khoảng chừng ba mươi cùng làm việc buôn bán xe chung với bà. Hắn vẫn thường tỏ vẻ quan tâm đến bà, thỉnh thoảng hắn vẫn mời bà đi ăn “lunch” chung và không bao giờ để cho bà Hạnh trả tiền. Bà Hạnh biết hắn có ý muốn đeo bà nhưng bà không chú ý lắm. Bà Hạnh không thích những “típ” người như Thông, đàn ông mà tướng tá ốm yếu là bà chê, bà Hạnh chỉ thích những loại đàn ông vai u thịt bắp. Chỉ cần tưởng tượng những cuộc mây mưa với một người đàn ông khỏe mạnh sung sức, có khả năng nhấc bổng bà lên, quăng bà xuống, xốc vai, ôm eo ếch là bà đã thấy tê mê cả người rồi. Mấy tháng nay từ ngày bà bắt bồ với ông Hùng, bà gần như không để ý đến người đàn ông nào khác, ông Hùng đã làm bà phát điên vì sung sướng trong những cơn ân ái nên bà cứ quấn quít bên ông suốt ngày. Bây giờ bà có muốn tìm thì cũng không có ai, ngoại trừ Thông. Bà Hạnh vói tay lấy cái phone, bà hơi ngập ngừng, chẳng biết nói gì với Thông đây.