– Ui da… em sướng quá anh ơi! Nắc mạnh đi anh… mạnh nữa đi anh.
– Sướng lắm phải không em? Anh cũng đang sướng lắm đây.
– Em sướng lắm… Ui da… đã lắm anh ơi.
Cơn sướng đã lên đến mức tột đỉnh, Nguyễn Sinh không còn chịu đựng được nổ nữa, máu huyết trong người chàng đang chạy rần rần trong cơ thể, con cu cũng đang nở ra thật to và thật cứng.
Bất thần Nguyễn Sinh nhấn mạnh con cu vào thật sâu, nhấp nhấp mấy cái, mặt nhăn nhó la lên:
– Ứ… Ứ… anh ra đây… Uzm… Uzm… anh ra đây… Ứ… Ứ… Ứ…
Lan cũng không khác gì Nguyễn Sinh, nàng bậm môi lại, đầu cổ lắc lia lắc lịa, nàng đẩy đẩy người về phía sau cho lồn nàng ép sát váo cu chàng, nước nhờn từ bên trong lồn Ngọc Lan tuông ra làm ướt hết cả lông cu chàng, hình như nàng cũng đã ra luôn vì sướng, hai mép lồn nàng nhíp ra nhíp vào kẹp chặt cứng lấy con cu của Nguyễn Sinh, cả hai người mô hôi chảy ra ướt như tắm cùng lúc tiếng gà gáy sáng chợt vang vọng đến, Ngọc Lan hốt hoảng vùng dậy, nàng khóc tức tưởi, giọng đầy đau khổ:
– Vĩnh biệt Sinh. Vĩnh biệt chồng của em…
Nguyễn Sinh hốt hoảng gọi tên Ngọc Lan lia lịa. Nhưng hình như nàng chẳng còn nghe thấy gì nữa.
Chàng ôm chặt thân thể vợ, vuốt ve, tiếc rẽ, thủ thỉ bên tai:
– Lan ơi… em bỏ anh đi thật sao Lan?