o O o
Đi làm về, Trung đi thẳng lên lầu thay đồ, ngở ở nhà không có ai, Trung chỉ mặt vào người cái boxer rồi đi xuống bếp lấy chai bia. Trang đang nằm đọc sách trên ghế salon trong phòng gia đình, thấy Trung nàng ngồi dậy:
– “Anh mới về tới à?”
– “Yhe, em không đi shopping sao?”
– “Hết tiền rồi. Một đầu lương không đủ cho mẹ con em tiêu xài”, Trang rắn mắc trả lời.
– “Vậy thì không dớt đại ông già nhà giàu nào đó thì tha hồ…”, Trung đùa.
– “Anh nghĩ em còn được?” Trang hỏi ngược lại.
Trung đưa mắt ngắm Trang từ đầu xuống chân, nàng bận bộ đồ thêu bằng satan, mềm mại, thước tha lượn quanh tấm thân thuông thả của nàng:
– “Nếu là anh thì anh sẳn sàng quì xuống, dâng lên em tất cả những gì anh có”, Trung nữa đùa, nữa thật.
– “Chỉ có mình anh là ông già dại gái mà thôi. Ouch…” Trang ngoáy cổ.
– “Chuyện gì?” Trung lo lắng hỏi.
– “Chắc là bị trật cổ vì nằm đọc truyện từ sáng đến giờ.”
– “Quay lưng lại”, Trung ra lịnh, “để anh xoa bóp cho.”
Trang ngoan ngoãn xoay người, vuốt mái tóc qua một bên, chìa cần cổ cho Trung. Trung nuốt nước bọc khi nhìn thật gần cái cổ nõn nà, tay Trung run nhẹ khi chạm vào làn da của Trang.
Những ngón tay khỏe mạnh, lão luyện của Trung xoa nắn từng cái huyệt, vuốt ve từng cơ thịt từ sau gáy ra đến bờ vai. Trang thả lỏng cả thân người, cảm giác thật thoải mái, thật dể chịu… Từ đàng sau, qua bờ vai, Trung lại có dịp chiêm ngươ~ng bầu vú của Trang qua cổ áo mỗi khi chàng chồm người đâ?y Trang về phía trước. Thằng nhỏ lại nhúc nhíc, muốn ngóc đầu dậy, “may quá, Trang không nhìn thấy mình…” Trung thầm nghĩ. Trung ráng tập trung tư tưởng để giữ bàn tay của mình không rời khỏi khu vực của cổ và vai… nhưng càng lúc ý chí của chàng càng yếu đi: