– “Whaoo… Ngủ dữ nghe…” Trang chọc Thanh khi thấy chị mình từ phòng ngủ bước ra, mắt vẫn còn nữa nhắm, nữa mở.
– “Thứ bảy mà, phải nướng cho sướng chứ”, Thanh trả lời.
– “Chứ không phải tối qua vật lộn dữ quá nên giậy không nổi à?” Trang tấn công tiếp.
– “Con khỉ này, không có chuyện gì làm, nữa đêm đi rình lỗ khóa người khác à?” Thanh trả đũa.
– “Đâu cần thiết, cả nhà run ring… ai cũng biết…”
Thanh đỏ mặt, nhớ tới đêm qua:
– “Em nói thiệt?”
– “Nghe tiếng chị… y như trong xinê.”
– “Thôi đi. Nếu em là chị tối qua thì cũng vậy thôi”, Thanh hòa hoãn lại.
Một thoáng buồn thoảng qua ánh mắt của Trang:
– “Lâu lắm rồi… Em đang ăn chay”, Trang lại lém lỉnh.
– “Em phải tính toán cho tương lai cùa mình chứ. Em cũng cần có người đàn ông lo cho hai mẹ con của em. Tính sống như vầy hoài sao?”
– “Phải chi gặp người đàn ông như anh Trung thì tốt biết mấy, làm lẻ cũng còn tốt. Nếu như gặp mấy thằng đàn ông như thằng chồng em thì ở dzậy sướng hơn”, Trang quả quyết.
– “Nói điên, làm lẻ để người ta khi dể, ăn hiếp mình à?”
– “Thì cũng đúng… ừ! Mà anh Trung đâu rồi?”
– “Ảnh đã đi làm overtime từ sớm.”
– “Whaoo… tối qua như vậy mà sáng vẫn còn sức?”
– “Không biết ảnh ăn cái gì mà còn sức từ tối hôm qua lận. Chị đã phải treo cờ trắng, đầu hàng vô điều kiện trong hiệp hai.”
– “Whaoo… Chàng càng già càng…” Trang bỏ lững câu nói, trong đầu nàng lại nhớ tới những cảm giác của ngày hôm qua…
– “Hôm nay có big sale ở Macy. Ăn sáng xong mấy chị em, mẹ con mình đi shopping nữa. Chị cần mua thêm mấy cái áo ấm cho tụi nhỏ.”
– “Thôi, em không đi đâu. Chị đi đi.”